Nguyên Thạch

Bản Giốc Tình Em

Bản Giốc.
Quê em cách không xa.
Toán quân trấn giữ ghé qua nhà.
Nhìn anh lính trận.
Em cảm mến.
Tuổi đời quân ngũ trạc hăm ba.
Em í. Cô Mèo.
Tuổi tròn trăng.
Lông gà búi tóc xoắn quăn quăn.
Anh đưa ánh mắt trao tình nhẹ.
Trông dáng người Nam.
Nét thi văn.
 
Trăng về buôn nhỏ.
Vẳng nhạc tre.
Em gõ điệu lòng.
Ai lắng nghe.
Tiếng nhạc gợi hồn xao xuyến ấy.
Anh thầm yêu trộm tiếng đàn tre.
 
Biền biệt toán quân.
Mãi cuối trời.
Làm trai.
Tình Nước nặng bờ vai.
Em chờ.
Anh lính dăm năm nữa.
Nguyện kết tơ duyên.
Sống trọn đời.
 
Giặc Bắc tràn qua.
Chiếm bản làng.
Xác anh loang lỗ chẳng vành tang.
Tập thơ tình ủ hoen màu máu.
Chưa vui tình vội khối sầu mang.
 
Trời ơi.
Tình đẹp bỗng dở dang.
Năm năm se mộng.
Chốc vỡ tan.
Trong em tình dấu thành kỷ niệm.
Nhập ngũ lên đường.
Cứu Giang san.
 
Bản Giốc quê em.
Cách không xa.
Nhà em Bản Giốc giặc tràn qua.
Cướp đi thác đẹp em hận tủi.
Thù này nguyện gĩư đất quê cha.
 
Như vậy là ai phản bội anh?.
Xương chồng máu chất.
Bán sao đành?.
Hồn thiêng sông núi che bờ cõi.
Trong có hồn anh góp sử xanh. 
  

Nguyên Thạch.
Mùa chiến
đấu.

Được bạn: vdn 20.7.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bản Giốc Tình Em"